Chào mừng bạn tới thăm blog của tôi!

Cây cúc đắng quên lòng mình đang đắng
Trổ hoa vàng dọc suối để ong bay...

Ô Tìm Kiếm

Thứ Sáu, 2 tháng 7, 2010


CÔ ĐƠN

Vẫn biết rằng ta sẽ mãi cô đơn
Đôi chân bước đi cõi đời mỏi mệt
Nước mắt hao gầy tưởng như đã hết
Tình yêu đầu đời đã chết lịm từ lâu.
Vẫn biết rằng quá khứ ở đằng sau.
Và ta phải sống cho những gì phía trước
Nhưng ...
Đôi chân bước...ngược
Lại dẫn ta về, tìm kiếm nỗi đau
Vẫn biết rằng sẽ mãi mất nhau
Ta nhung nhớ gì khung trời ngày xưa cũ?
Tình yêu ta chẳng đủ...
Đưa anh quay về...
Vẫn biết rằng giống như mọi lời thề
Lời nói anh gió thoảng...
Cánh đồng hoang xơ xác...
Sao ta hoài đam mê???
Thôi! dẫu biết gì cũng đã quá xa
Cũng quá đủ cho ta bừng tỉnh giấc
Đông đã về, ngoài song gió bấc
Ta vẫn một mình, ta vẫn...Không Anh!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét