Chào mừng bạn tới thăm blog của tôi!

Cây cúc đắng quên lòng mình đang đắng
Trổ hoa vàng dọc suối để ong bay...

Ô Tìm Kiếm

Chủ Nhật, 22 tháng 8, 2010


Bước qua cánh cổng trường đại học, tất bật vào kiếm công ăn việc làm nuôi bản thân mình, nhưng cũng có nhiều lúc ngồi một mình nhớ lại hồi cấp 3, cái thời không phải suy nghĩ đến cơm áo gạo tiền. Thấy nhớ vô cùng ngôi trường nhỏ rợp bóng mát của những cây xà cừ cổ thụ, nhớ những khuôn mặt bạn cùng lớp, nhớ cô giáo chủ nhiệm, và nhớ cả một người làm con tim mình xốn xao một thời... Cũng đã 4 năm rồi, 4 năm trôi qua với biết bao đổi thay trong con người và suy nghĩ của mình. Nhưng có lẽ còn mãi một điều không bao giờ thay đổi, đó chính là KỶ NIỆM NGÀY CẤP III...

THƠ MÙA HÈ GỬI CẤP III


Cất trong túi hồi trống trường tiễn biệt

Vẫy tay chào sắc phượng rực nên thơ
Ra khỏi cổng nghĩa là quay lưng lại
Phía sau trường. Đằng trước... gập ghềnh mưa.

Ve gọi nhớ nhốt căng đầy cặp nhỏ
Còn ngăn nào dành nhét chút thơ ngây
Tuổi mới lớn cầm trong tay dễ tuột
Phút cuối cùng bịn rịn lớp mười hai.

Tập lưu bút ố vàng màu nhện đóng
Bài thơ tình mực tím viết vu vơ
Đến mai mốt gọi to vào quá khứ
Biết gặp mình áo trắng của ngày xưa.

Cổng đại học mở ra hay khép lại
Thời cấp ba lẳng lặng gửi lại trường
Chú ve nhỏ hát rong lời thống thiết
Tiễn biệt mùa hay tiễn biệt ta chăng?

Và khi nhỏ sẽ không còn nhỏ nữa
Ta sẽ già chút chút với nay mai
Dẫu lớn mấy, không quên thời cuối cấp
Tuổi học trò xưa đẫm buổi nắng phai.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét