Chào mừng bạn tới thăm blog của tôi!

Cây cúc đắng quên lòng mình đang đắng
Trổ hoa vàng dọc suối để ong bay...

Ô Tìm Kiếm

Thứ Ba, 29 tháng 6, 2010


HÃY YÊN NGHỈ NHÉ - MỐI TÌNH CỦA TÔI...
Sự thật nào cũng phũ phàng và đau đớn, ngày tôi nhận ra mình là một con ngốc bị xỏ mũi hoài cũng là lúc người đó trở mặt. Xót xa và buồn, nhưng đó là định mệnh. Nhiều lúc tôi cần phải cám ơn anh mới phải, anh đã cho tôi quá nhiều thứ để hôm nay tôi mới nhận ra rằng từ lâu khi tôi còn quen anh tôi đã quên mất mình là ai. Giờ tôi vẫn đang tự hỏi, còn có người con trai nào trên thế gian này chỉ yêu đúng một một người không? Hay chỉ là "loài ong bướm đa tình" hết. Lúc đọc mail anh gửi cho cô gái anh tán tỉnh, thật sự tôi rất sốc, hóa ra bấy lâu nay anh ta chỉ coi mình như một trò đùa? Tôi đã từng tha thứ (rộng lượng hết mức mà tôi có thể), nhưng rồi đâu lại vào đó. Lại thêm cô nữa và lúc này thì tôi không thể chịu đựng nổi nữa, tôi chấp nhận đối mặt với anh và nói hết cho anh nghe những suy nghĩ của tôi. Tôi không ngờ anh còn có thể cãi chày cãi chối và nổi nóng với tôi như thể tôi là người có lỗi không bằng, nào thì tôi nào có giúp gì cho anh ta trong công việc được đâu, người ta giúp cho anh ta công việc tốt. Ồ hóa ra thì thế, lúc đó tôi hiểu hết, và thấy ghê tởm con người này, không xứng đáng với tôi một chút nào.
"Giang hồ hiểm ác, lòng người khó lường" là thế đó. Và chia tay, một cái kết cục đáng như thế từ lâu, tôi không thể giống người ta nói lời chúc tốt đẹp cho anh được. Tôi đã nguyền rủa con người anh, sau này vợ anh sẽ cắm sừng cho anh thấy thế nào là sự nhục nhã của một thằng đàn ông (thế tôi mới hả dạ được)
Tình yêu của tôi đã chấm dứt từ lâu, bây giờ tôi mới viết ra nói hết ra để tiễn hình ảnh của anh xuống mồ sâu, đạp ra khỏi trái tim của tôi vĩnh viễn.
Hãy yên nghỉ nhé, tình yêu một thời của tôi.
Dù sao làm người cô đơn vẫn thú vị hơn có người yêu, chả phải lo nghĩ gì hết, không biết sau này tôi có nên cưới chồng không, nếu cuộc sống một mình mà tốt tôi sẽ ở một mình, nếu muốn có con để nuôi nấng, ra bệnh viện thụ tinh nhân tạo và thế là ok .
Đàn ông ngoại tình chỉ là cặn bã của xã hội mà thôi....
Lúc này tôi đang suy nghĩ và bật cười một mình, tại sao anh quen cô nào cũng là tên của loài chim vậy? Có lẽ thế mới hợp với con người của anh nhất.
Dành tặng riêng anh bài thơ như lời cuối cùng rồi sẽ vĩnh viễn quên anh:

Chẳng thể nào anh lại giấu được em
Em hiểu cả qua ánh mắt anh nhìn người con gái ấy
Một chút đam mê,một chút thôi nhưng bỗng cháy
Một chút cũng đủ làm tan vỡ trái tim em
Một chút thôi ngỡ là sẽ quên
Nhưng sau tia chớp trời chẳng còn bình lặng
Bão tố trong em khi nụ hôn anh hờ hững
Khi anh thẫn thờ ngay cả lúc có em
Chẳng có gì để mà em ghen
Em biết thế vì anh vẫn luôn đúng hẹn
Hoa vẫn thắm chờ mỗi lần em đến
Nhưng trong sâu thẳm lòng mình em đã biết mất anh
Nói đi anh hôm nay trời rất xanh
Gió rất nhẹ, nắng vàng con đường nhỏ
Em vẫn mong trời đẹp thế cho mỗi lần mình gặp gỡ
Ngay cả là ngày mình sẽ nói xa nhau
Em sẽ buồn nhưng ko giận anh đâu
Em sẽ khóc mà ko hề hờn trách
Sẽ tự bước đi và tự lau nước mắt
Như em sẽ làm cho những ngày sau
Em thà một lần thực sự đớn đau
Một lần khóc nhưng một lần hạnh phúc
Bởi em biết anh đã một lần thành thật
Đã một lần anh đã vì em
Em đã buông tay hạnh phúc đã vỡ tan
Nhưng em biết nó đã từng hoàn hảo
Bởi em ko thể nâng niu gìn giữ
Một cái gì đã rạn nứt từ lâu.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét