Chào mừng bạn tới thăm blog của tôi!

Cây cúc đắng quên lòng mình đang đắng
Trổ hoa vàng dọc suối để ong bay...

Ô Tìm Kiếm

Thứ Ba, 29 tháng 6, 2010


CHỐN BÌNH YÊN

Em xin được trở về chốn bình yên
Để gục đầu khóc trong vòng tay mẹ
Khoảnh nhắc đầu tiên của cuộc đời con trẻ
Em chỉ thuộc về riêng mẹ mà thôi

Em trở về nơi tình mẹ đánh rơi
Không có anh, không buồn vui, sướng khổ
Không khát khao, không chia ly, đổ vỡ
Chỉ không gian trong suốt một màu...

Mẹ sẽ lấy bàn tay xoa nhè nhẹ nỗi đau
Đôi môi hôn thầm hết bao nhiêu chua chát
Vuốt mái tóc bấy bao lâu phiêu bạt
Trả lại hình hài thánh thiện của em

Em trở về nơi nguồn nước tuổi thơ
Để gột sạch những tháng ngày ngụp lặn
Mẹ chẳng giận em đâu, mẹ thương em nhiều lắm
Mẹ đón em về giữa tình mẹ bao dung...




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét