Nhớ một lần ta bước dọc đường thu
Giơ tay hứng chiếc lá vàng rơi khẽ
Nghe sâu thẳm tiếng lòng rung thật nhẹ
Bóng 1 người lặng lẽ đi ngang
Con đường ấy tưởng quá đỗi thênh thang
Sao vì đâu mà giờ đây ngắn thế
Trời hiểu lòng buông hoàng hôn xuống trễ
Gió cũng thôi buồn để lá cũng ngừng rơi
Một lần gặp thôi mà lòng đủ tơi bời
Khi nỗi nhớ buông lời trong giấc ngủ
Bắt ta tìm trong màn đêm vũ trụ
Giơ tay hứng chiếc lá vàng rơi khẽ
Nghe sâu thẳm tiếng lòng rung thật nhẹ
Bóng 1 người lặng lẽ đi ngang
Con đường ấy tưởng quá đỗi thênh thang
Sao vì đâu mà giờ đây ngắn thế
Trời hiểu lòng buông hoàng hôn xuống trễ
Gió cũng thôi buồn để lá cũng ngừng rơi
Một lần gặp thôi mà lòng đủ tơi bời
Khi nỗi nhớ buông lời trong giấc ngủ
Bắt ta tìm trong màn đêm vũ trụ
Ngôi sao nào buồn đang nhú ở trong tim..
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét