NỖI NIỀM
Em làm bài thơ tặng anh,
Chẳng nên vần nên điệu,
Anh đọc xong có hiểu?
Nỗi lòng người yêu anh.
Em - giấc mộng không thành,
Chúc anh người hạnh phúc,
Em - tình yêu rất thật,
Anh không cần đi xa.
Rồi tình cờ chiều qua,
Thấy anh bên người mới,
Buồn lòng em tự hỏi:
Anh có từng yêu em ?
Lần tìn trong bóng đêm,
Hoa ngọc lan ngày cũ,
Bùi ngùi em tự nhủ,
Lan tàn rồi còn đâu.
Em giấu hết nỗi sầu,
Lên đôi môi rạng rỡ,
Em giấu nhiều lo sợ,
Trong ngục tù trái tim.
Em giấu nỗi niềm riêng,
Trong giấc mơ lặng lẽ,
Em giấu mình khe khẽ,
Tiếng thở dài đêm đêm.
Em làm bài thơ tặng anh,
Chẳng nên vần nên điệu,
Anh đọc xong có hiểu?
Nỗi lòng người yêu anh.
Em - giấc mộng không thành,
Chúc anh người hạnh phúc,
Em - tình yêu rất thật,
Anh không cần đi xa.
Rồi tình cờ chiều qua,
Thấy anh bên người mới,
Buồn lòng em tự hỏi:
Anh có từng yêu em ?
Lần tìn trong bóng đêm,
Hoa ngọc lan ngày cũ,
Bùi ngùi em tự nhủ,
Lan tàn rồi còn đâu.
Em giấu hết nỗi sầu,
Lên đôi môi rạng rỡ,
Em giấu nhiều lo sợ,
Trong ngục tù trái tim.
Em giấu nỗi niềm riêng,
Trong giấc mơ lặng lẽ,
Em giấu mình khe khẽ,
Tiếng thở dài đêm đêm.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét